Không thể gục ngã trước ung thư tuyến giáp
Em cảm thấy mọi thứ như sụp đổ dưới chân mình sau khi nghe bác sĩ thông báo em bị ung thư tuyến giáp.
Em phát hiện mình bị ung thư tuyến giáp vào tháng 11/2015, lúc đó em 23 tuổi, mới ra trường, còn rất trẻ, rất nhiệt huyết, rất tin yêu cuộc đời. Em khóc rất nhiều sau khi nghe bác sĩ nhắc đến 2 từ ung thư, em cứ nghĩ cuộc đời của mình đến đây là hết.
Nhưng em vẫn có thể sống và sống tốt – người bác sĩ hiền lành đã giải thích với em như vậy. Bác sĩ bảo ung thư tuyến giáp là loại ung thư có tiên lượng tốt nhất trong các loại ung thư, sau khi mổ cắt bỏ hoàn toàn tuyến giáp, uống i-ốt phóng xạ, em có thể sống bình thường như bao người.
Em thôi khóc, thôi buồn phiền, em đi làm thủ tục để phẫu thuật cắt bỏ tuyến giáp. Sợ ba mẹ ở quê buồn và lo lắng, em giấu hết mọi chuyện. Ngày em nhập viện, mấy người bạn thân dẫn em đi, em cười rất tươi, vẫy tay chào bạn để vào phòng mổ, với em lúc đó, chỉ cần được sống là được.
Em nằm lại bệnh viện 5 ngày. Các bệnh nhân và người nhà ở chung phòng đều nói chưa thấy bệnh nhân nào vui vẻ, lạc quan như em. 1 tháng sau em tiếp tục đi bệnh viện để uống phóng xạ, uống xong em phải cách ly 3 tuần. Cũng có lúc em rớt nước mắt vì buồn tủi, nhưng chưa bao giờ em thôi thiết tha với cuộc đời.
Em đã vượt qua 2 lần uống i-ốt phóng xạ, bác sĩ cho biết kết quả của em rất tốt. Bây giờ, em phải uống hormone tuyến giáp thay thế mỗi ngày, ngày 1 viên rưỡi, viên thuốc bé tẹo như cục kẹo chẳng làm em thấy phiền.
Em cảm thấy sức khỏe mình không tốt như lúc trước, thi thoảng em thấy mất tập trung và hơi mệt mỏi, nhưng không sao cả. Em đi tập yoga mỗi ngày để tăng cường sức khỏe, em chăm chỉ đọc sách, xem phim, gặp gỡ bạn bè đễ giữ tinh thần lạc quan. Em vẫn có thể sống, vẫn có thể làm việc, vẫn có thể đi chơi, vẫn có thể cống hiến, vẫn có thể yêu thương như bao người, bệnh ung thư tuyến giáp không thể đánh bại em.
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để được bình luận!